Đời sống đạo đức là đời
sống không làm khổ mình, khổ người và khổ các loài vạn vật khác.
Nói đến sống không làm khổ mình thì dễ, nhưng thực chất con người ít khi để ý
đến, khi gặp chuyện xảy ra rồi thì đổ lỗi cho người khác, cho hoàn cảnh hoặc
cho trời đất thượng đế. Chúng ta hãy cùng xem có phải những hành động
dưới đây có làm khổ chúng ta không? Người sống không làm khổ mình là
người:
1. Tôn
trọng và tuân thủ theo đúng pháp luật. Tất cả những điều cấm trong pháp luật,
nếu ai vi phạm thì người đó sẽ tự làm khổ mình. Bởi vì khi vi phạm pháp luật
thì chính người đó sẽ bị pháp luật trừng trị như bị phạt, bị lao động công ích,
bị ở tù, bị tử hình,…Ví dụ như: đánh giết người, trộm cắp, tham ô, nhận hối lộ,
hối lộ, hãm hiếp, lừa gạt, uống rượu quá mức cho phép lái xe, trốn thuế, vi
phạm luật lệ an toàn giao thông,…kể cả lấy của người giàu chia cho người nghèo,
giết kẻ ác,...
2. Tòa
án tối cao và công bằng nhất chính là lương tâm của mỗi người. Có thể chúng ta
làm chuyện gì đó mờ ám, ác, xấu không ai biết, nhưng chính lương tâm của mỗi
người sẽ phán xử công bằng không tha một ai (cắn rứt và hối hận).
3. Luôn trau dồi đạo đức cho bản thân. Suy nghĩ trước khi nói và làm việc, để sống
không làm khổ mình, khổ người và khổ muôn loài vạn vật khác.
4. Giữ
gìn sức khỏe tập thể dục đều đặn nhẹ nhàng, không làm việc quá sức; nhấc vật
nặng không nên khom lưng, mà nên ngồi xuống nhấc lên; ngồi ngay thẳng, đầu
không quẹo qua bên; xem phim không nên ngồi gần TV quá; tâm sân giận, lo lắng
buồn phiền và sợ hãi cũng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
5. Luôn bình tĩnh, giữ tâm bất động trước mọi việc xảy đến.
6. Luôn cẩn thận, cẩn thận và cẩn thận trong mọi suy nghĩ, lời nói và hành động.
Không cẩn thận khi làm bất cứ việc gì đều có thể gây hại đến chính mình như
không cẩn thận để búa đóng vào ngón tay, không cẩn thận đeo kính khi cưa để mạc
cưa văng vào mắt, không cẩn thật xắt rau lỡ cắt vào tay, không cẩn thận
lái xe để bị tai nạn hoặc va vào người khác, không cẩn thận lái xe vi phạm luật
lệ giao thông, không cẩn thận khám bệnh cho thuốc sai dẫn đến bị mang tiếng,
không cẩn thận sửa đồ cho người khác làm cho máy móc của họ bị hư cháy dẫn đến
bị mất uy tín, không cẩn thận khi đi đường bị vấp té trật chân, không cẩn thận
nấu ăn để bị khét cháy hoặc quên tắt bếp,…
7. Sống biết nhẫn nhục, tùy thuận và bằng lòng để người vui, mình vui.
8. Những gì
mình thích mình ghét chưa chắc là người khác cũng thích và ghét, do vậy hãy
biết sống chấp nhận và thích nghi với tất cả.
9. Ở
đâu có dục vọng, ở đó có đau khổ. Dục vọng gồm: ăn, ngủ, danh, lợi, tình cảm.
Con người luôn quá coi trọng và tự trói mình vào ngủ dục này cho nên trở nên
ích kỷ, độc ác, tàn nhẫn, mất nhân tính và làm khổ mình, khổ người. Vì những
ham muốn của mình mà đánh mất lương tâm, sẵn sàng giết hại người thân yêu nhất
của mình. Do vậy, ai hiểu rõ nguy hại của ngũ dục thì nên tránh xa và từ bỏ
chúng.
10. Dục vọng càng lớn thì
dễ bị người khác lợi dụng và lừa gạt. VD: háo sắc, tham danh, lợi, ăn, uống,
mua sắm, đi du lịch, bàn chuyện thiên hạ,...
11. Từ
tốn không hấp tấp vội vã.
12. Luôn thành thật, không nói dối, nói lời nói không thật thà, hay phóng đại, bóp
méo sự thật, gây chia rẻ, chuyện có nói không, chuyện không nói có, sẽ bị mất
uy tín, không còn ai tín nhiệm nữa, dẫn đến mất lòng người, làm ăn thua lỗ và
mọi người xa lánh.
13. Không nên tự lừa dối bản thân.
14. Dũng khí nói thật không có, không dám đối diện với thực tế, lỗi lầm, sai phạm
của mình thì không khác gì rác rưởi, người đời chê cười khinh rẻ.
15. Người biết hối hận,
sửa đổi thì sẽ trở thành người tốt, được mọi người kính ngưỡng.
16. Lòng hận thù, sự trả
thù, cơn sân giận sẽ che lấp trái tim nhân ái của con người, chúng sẽ làm cho
chúng ta mất đi sự sáng suốt và minh mẫn.
17. Sự giận dữ,
nóng nảy sẽ làm cho con người mất sư tự chủ, minh mẫn và sáng suốt, bị hao năng
lượng dẫn đến bệnh tật như đau tim, nhức đầu, chóng mặt, đói bụng lã người,
ngất xỉu, stress,.... Thường thì mọi người đều xa lánh những người hay giận dữ
nóng tín, do vậy những người hay giận dữ nóng tính thì ít bạn bè.
18. Đừng để tâm nóng giận, hãy luôn tìm cách hóa giải bằng lòng thương yêu và tha
thứ hoặc nhìn lỗi mình, hoặc nên nói ra kẻo tổn hại sức khỏe.
19. Nếu
mình nghĩ đến một người và giận họ thì tâm trạng sẽ không bao giờ được vui, còn
nhìn từ mặt trái thì bản thân mình cũng đáng ghét hơn. Do vậy hãy luôn sống
thương yêu và tha thứ.
20. Luôn lấy đức báo oán,
lấy đức phục người.
21. Lúc
người ta vui vẻ nhất, không tùy tiện hứa hẹn, không làm được sẽ hại người hại
mình. Lúc người ta nổi nóng không được nói bậy bạ, nói ra rồi không thu lại
được đâu.
22. Không nói xấu, nói cái sai, cái lỗi, vu oan, hay chê trách người khác. Những
người như vậy cũng bị cho là người xấu, do vậy bị cô lập với mọi người và ít
bạn bè thân cậy. Tiểu nhân luôn nhớ những lỗi lầm của người khác trong quá khứ.
Người quân tử luôn thấy được những cái tốt, cái thiện của người, sẵn sàng
thương yêu, tha thứ và bỏ qua mọi lỗi lầm, sai phạm của người.
23. Khi
nghe người ta nói xấu người khác thì không nên a dua theo, bởi vì người nói xấu
người khác cũng bị cho là người xấu.
24. Đại trượng phu có thể
đầu rơi máu chảy, chứ không thể khuất phục trước sự dụ dỗ mà làm những chuyện
gian ác.
25. Không nên tài lanh dạy đời người khác. Người hay có chủ kiến coi thường sự hiểu
biết của người khác thường dễ làm người ta ghét và bị xa lánh.
26. Kẻ có tài thường không
chịu thua ai cả, chính vì vậy mà trở nên mất đi sáng suốt, sự độ lượng tha thứ.
27. Càng khoe khoang những
cái hay, cái giỏi, cái tài của mình bao nhiêu thì càng nhận được nhiều điều bất
lợi cho chính mình.
28. Đối xử tốt và
thật lòng với người sẽ được người đối xử thật lòng với mình và có khi họ sẵn
sàng hy sinh vì mình.
29. Luôn giữ đúng lời hứa, đến hẹn đúng giờ.
30. Không nghi ngờ bất kỳ ai. Người hay nghi ngờ người khác là người xấu, người ác,
người tham, người lừa gạt là tự làm khổ mình. Họ luôn sống trong lo lắng và sợ
người khác hại mình, sợ người khác ăn cắp lừa gạt mình, tâm luôn bất an,…Ngược
lại, chúng ta nên tin tưởng mọi người là người tốt, người thiện, người đang
thương yêu ta, đang giúp ta, đang tạo cho ta cơ hội trưởng thành,…
31. Không kiêu mạn xem thường người khác. Quá tự cao tự đại chỉ hại mình mà thôi,
mọi người sẽ xa lánh mình. Nên nghĩ rằng: "Núi này cao có núi khác cao
hơn". Sống khiêm tốn khoan dung và độ lượng.
32. Làm việc gì cũng nóng
nảy, không nghĩ đến sự nguy hại mình, hại người thì dù có tấm lòng yêu thương,
giúp đỡ người cũng không mang đến lợi ích nào, chỉ nhận được kết quả ngược lại
mà thôi.
33. Làm việc không có kế
hoạch, liều lĩnh, nóng tính, có dũng, vô mưu thì làm việc gì cũng thất bại hại
mình hại người, có thành công cũng chỉ là may mắn.
34. Làm việc gì cũng làm
trong tầm tay, không miễn cưỡng những việc quá sức, quá tầm tay, vượt qua sự
giới hạn của bản thân và của mọi vật. VD: không nâng hoặc vác những vật quá
sức, không nên cho máy chạy quá tốc độ cho phép, không nên trèo cao nếu không
có kinh nghiệm và những dụng cụ an toàn,...
35. Làm người không nên
quá ngưỡng cầu, hãy để mọi việc tự nhiên đến, chuyện gì đến cứ để nó đến,
chuyện gì không đến thì không cần quá mong cầu hoặc đi tìm hoặc cố đạt được mục
đích bất chấp thủ đoạn.
36. Sống biết thương yêu và tha thứ. Người sống không biết thương yêu và tha thứ
thì tự mình nuôi sự hận thù trong lòng qua năm tháng đến suốt đời. Có dịp hay
cơ hội được nghĩ, thấy hoặc nghe đến tên người mình không thích thì lòng thù
hận và ghen ghét trỗi dậy sôi lên và có thể trào ra ngoài bằng những lời ác
ngôn, đánh mất đi sự bình tĩnh và những đức hạnh tốt đẹp xưa nay, làm cho con
người mất đi lý trí, mất đi nhân tính và trở thành ác thú.
37. Người sống trong hận
thù luôn bị dày vò, đau khổ, lẻ loi và cô đơn.
38. Người càng làm nhiều
việc ác thì sẽ càng hối hận nhiều. Do vậy hãy luôn nhớ: "Đừng vị một việc
thiện nhỏ mà không làm, đừng vì một việc ác nhỏ mà làm "
39. Càng tự ái nhiều thì
càng mùa quáng, thiếu sáng suốt. Biết bỏ cái ngã, cái tôi xuống, nhẫn nhục thì
trời cao đất rộng.
40. Người lầm lỗi, trốn
chạy lỗi lầm, không biết xấu hổ mạnh dạn nhận lỗi sẽ bị người khác lợi dụng
khuyết điểm của mình.
41. Khi
chúng ta làm người khác đau khổ thì chính chúng ta cũng sẽ bị lương tâm cắn
rứt, do vậy chớ sống làm người khác buồn khổ. Ví dụ con cái không hiếu thảo với
cha mẹ, sau này sẽ thấy hối hận.
42. Người quân tử không
bao giờ nghe theo lời nói xấu của bất kỳ ai dù đó là cha mẹ, vợ chồng, con cái
hoặc anh chị em, bạn bè, người thân quen biết,...
43. Nữ nhân là loại người
thích trang điểm làm đẹp, thích gây sự chú ý cho người khác phái và là đối
tượng săn mồi của phái nam. Giống như các loại hoa, hoa càng sặc sỡ, đẹp đẽ,
hương thơm thì ở đó sẽ thu hút các loại côn trùng bay đến và hút mật. Để tránh
những việc không tốt xảy ra như trêu chọc, cướp giật, hãm hiếp,...phái nữ không
nên trang điểm, không nên ăn mặc hở hang, khêu gợi, gợi cảm, đeo nhiều đồ trang
sức mắc tiền, không nên đi đêm, có đi đâu cũng nên rủ thêm người khác đi cùng.
44. Cha
mẹ thường phản đối con cái chuyện này chuyện nọ, coi chừng kết cục đến già con
cái tạo phản, không còn ai chăm sóc, phải vào viện dưỡng lão một mình đó.
45. Con
cái không nên bỏ rơi cha mẹ, kẻo sau này hối hận.
46. Tình cảm cha mẹ và con
cái như trời cao biển rộng. Dù cho cha mẹ có bỏ rơi ta, không nuôi ta khôn lớn,
cũng không nên vì lý do đó mà hận thù, giận hờn, trách móc hoặc tuyệt tình. Hãy
luôn mở rộng vòng tay, đón nhận cha mẹ.
47. Dù cho cha mẹ có làm
nhiều điều ác, tội lỗi, rượu chè, cờ bạc, cướp của, giết người,...Con cái cũng
không vì đó mà bất hiếu với cha mẹ, không nên trách móc, bỏ rơi,... kẻo sau này
hối hận không kịp.
48. Sống biết lễ độ, kính trên nhường dưới, nói lời nói ái ngữ, lịch sự, ôn tồn nhã
nhặn… Nếu không sẽ bị người đời chê bai.
49. Sống biết giúp đỡ, bố thí, chia sẻ với mọi người, không bủn xỉn keo kiệt. Nếu
không sẽ bị mọi người tránh xa và chê bai. Không nên bỏ qua bất cứ cơ hội nào
giúp người dù là một việc nhỏ. Giúp đỡ có thể là tiền bạc, thời gian, công sức,
vật chất, tri thức,....
50. Không làm biếng, nên siêng năng học hỏi và làm việc. Không nên dựa vào người
khác.
51. Có
tinh thần cầu tiến và học hỏi. Sống không chăm lo học hành, trau dồi kiến thức
thì cuộc sống sau này sẽ khổ. Học phải sâu chứ không học qua loa cho biết,
không chạy theo bằng cấp, chức vị. Học nhiều mà không sâu thì cũng không thể
phát triển tài năng và làm việc lớn được.
52. Học
hành, làm việc và nghỉ ngơi phải thích hợp để cân bằng tâm sinh lý. Có thời
khóa biểu rõ ràng. Làm chủ được giờ giấc thì sẽ từ từ làm được những việc khó
khác.
53. Học
hành cũng phải đến nơi đến chốn, không bỏ dỡ nữa chừng, đến lúc muốn quay lại
thì không còn nhớ gì hoặc đã thối chí. Người như vậy mãi mãi sẽ thất bại. Học
môn gì thì phải học cho giỏi, cho sâu. Thà học một môn giỏi còn hơn là biết
nhiều môn mà không sâu. Khi giỏi một môn rồi thì học những môn khác sẽ nhanh
hơn và có chất lượng hơn.
54. Sự trả thù, hận thù,
lòng sân giận, sự tranh giành, thắng thua, lòng ganh tỵ, ganh ghét, đố kỵ, tự
ty, mặc cảm,...sẽ làm cho sự học hỏi của con người chậm lại và không tiến bộ,
không bao giờ đạt được cảnh giới tối cao.
55. Lúc trẻ không chịu học
hỏi, rèn luyện nhân cách và tài trí thì khi lâm trận, gặp hoạn nạn sẽ không đủ
sức đối phó và ứng trí.
56. Nên nhớ: "Công
phu sẽ không bao giờ phụ kẻ có lòng"
57. Dù gặp khó khăn nào
cũng không được buông xuôi.
58. Khi con người bị mất
mát sẽ trở nên trưởng thành hơn. Chớ nên vì những mất mát mà nản lòng, buông
xuôi. Hãy mạnh dạn, đứng dậy, tìm cách giải quyết, không nên trông cậy vào ai,
hoặc mong mỏi ai cứu giúp, hãy tự mình tìm đường giải quyết mọi việc thì từ đó
mới học được những bài học hay, quý báo và sẽ trưởng thành.
59. Một người dù học cao
đến đâu, khi mất nhân tính thì không bao giờ thành công, có thành công cũng
không bền.
60. Sự hiểu biết chân
chính phát xuất từ nội tâm, (khi tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự thì
trí tuệ sanh).
61. Làm
việc cũng vậy, đến nơi đến chốn. Không bỏ dỡ giữa chừng, gặp thất bại không nản
chí, tìm cách giải quyết và vượt qua, chưa đến phút cuối cùng thì chưa bỏ cuộc.
62. Đời người luôn trưởng
thành trên những rắc rối, nghịch cảnh và sóng gió. Hãy luôn đối diện và vượt
qua. Chớ nên thối chí và bỏ cuộc.
63. Lúc trẻ không chịu ra
ngoài học hỏi và trải nghiệm, đến khi có gia đình rồi thì sẽ hối tiếc.
64. Sống biết hòa đồng với bạn bè và mọi người xung quanh. Người không biết hòa
đồng thì bị mọi người xa lánh, ít bạn bè, không có tự tin, sống tiêu cực,…có
thể dẫn đến tự tử.
65. Sống ở đời rất cần
thiết lập những mối quan hệ bạn bè tri kỷ. Sự thiết lập tri kỷ đó là những hành
động thương yêu, giúp đỡ, chia sẽ, nhường nhịn, hy sinh, quan tâm, tha thứ,
tương trợ nhau lúc hoạn nạn, lúc giàu sang cũng những lúc bần hàn, lúc vui vẻ
cũng như lúc buồn rầu.
66. Dù cho ai có sa cơ
thất thế, bị thất bại, dù là người dốt, kẻ nghèo hèn, ngu dốt, điên khùng, dù
người nhỏ tuổi, kẻ phạm tội, người làm công,... chúng ta cũng nên cung kính và
tôn trọng họ từ lời nói, cử chỉ, ánh mắt và hành động.
67. Chuyện ai người đó lo,
muốn quản chuyện người khác hoặc can thiệp vào chuyện người khác chỉ làm cho
người ta ghét và sẽ tự hại mình.
68. Luôn tư duy tích cực. Luôn nghĩ mọi người là người tốt, người thiện, người
lành. Ý kiến, lời nói và việc làm của mọi người đều có những lý do chính đáng
có lợi cho họ hoặc cho người khác chứ không có ý hại ai,… Người luôn có những
suy nghĩ tiêu cực, không tự tin, trốn tránh sự thật, không biết đương đầu với
sự thật, không biết chấp nhận sự thật. Khi gặp khó khăn không tìm cách giải
quyết vấn đề mà chỉ biết trốn tránh, để cho lãng quên, bỏ đi, thối chí, rút
lui, không tìm cách vượt qua. Người như vậy là người luôn bị thất bại trong mọi
việc.
69. Có
câu: "Thay đổi cách nhìn, thay đổi cuộc đời". Không cần biết trong
đầu ta xuất hiện tư tưởng hay suy nghĩ gì, mắt thấy gì, tai nghe gì. Bộ não của
ta luôn phải tư duy chuyển hóa tất cả những ý nghĩ xấu ác thành tốt và thiện,
tiêu cực thành tích cực, người xấu ác thành người tốt thiện, bi quan thành lạc
quan, nghi ngờ thành tin tưởng, sân giận thành thương yêu và tha thứ, khinh bỉ
thành tôn trọng, buồn khổ thành an vui, thất bại thành những bài học kinh
nghiệm sống,... Biết tư duy chuyển hóa là biết thay đổi cách nhìn thì cuộc đời
sẽ thay đổi và luôn mỉm cười với ta.
70. Có
câu “Lùi một bước, trời cao đất rộng”. Không nên cố chấp vào những định kiến
hay thành kiến, nên khéo léo uyển chuyển tùy thời gian và không gian. Ví dụ như
đang thất nghiệp cần việc làm, nếu không kiếm được việc đúng nghề thì vẫn nên
nhận làm những việc khác để qua ngày, không nên cương quyết phải đúng nghề,
đúng lương mới làm.
71. Không hoài niệm quá khứ. Chuyện đã qua rồi, đừng nhớ nữa, nhớ cũng vô ích thôi.
Đối diện với thực tế và tiến về phía trước.
72. Luôn sống trong hồi
tưởng về quá khứ đau buồn sẽ làm cho con người trở nên tiêu cực, buông rơi
chính mình. Do vậy hãy luôn sống trong hiện tại, hướng tâm đến những điều thiện
để đem niềm vui và hạnh phúc đến cho mọi người.
73. Người có trí khi gặp mọi việc khó khăn không tìm lý do để đổ lỗi cho người hoặc
cho hoàn cảnh mà chỉ tìm cách giải quyết vấn đề. Người đó sẽ được mọi người
trọng dụng và tin tưởng.
74. Người sống biết nhẫn
nhục là người biết yêu thương, là người chỉ thấy lỗi mình, không nhìn lỗi
người.
75. Luôn sống yêu thương mọi người. Hại người sẽ bị người hại lại.
76. Sống biết thương yêu các loài động vật. Người không thích, ghét, giết hoặc làm
hại các loài động vật sẽ có ngày bị động vật cắn hoặc hại lại. Do vậy hãy sống
thương yêu các loài động vật, quý trọng sự sống của chúng. Đối xử với chúng như
những người thân trong gia đình.
77. Hiểu rõ sự sống, tôn
trọng sự sống, quý trọng sự sống và biết yêu thương sự sống sẽ làm thay đổi
cuộc đời trở nên hoàn thiện hơn. Kh con người biết yêu thương sẽ tân hưỡng được
nhiều điều kỳ diệu của cuộc sống.
78. Không mê tín. Tin vào những lời thầy bói nói hoặc tin vào những chuyện tâm linh
ma quỷ, tin có thế giới siêu hình, tin vào thần thánh sẽ làm cho con người mất
tự tin, không có ý chí phấn đấu vươn lên, thiếu sáng suốt dễ bị lừa gạt, tiền
mất tật mang, …
79. Không làm những nghề lừa gạt người như nghề xem bói, xem tướng, xem tử vi, thầy
lang không giấy phép. Có ngày sẽ vào tù vì những lời nói thiếu căn cứ của mình.
80. Làm
việc gì phải tính trước, làm cho chắc, kỹ lưỡng, không nên hấp tấp, vội vã, làm
qua loa, thiếu cẩn thận sẽ dẫn đến sau này phải làm lại, mất thêm thời gian và
công sức. Chú trọng đến chất lượng hơn là số lượng. Tất cả mọi việc trên thế
gian này không có gì tự nhiên mà có, không giống như ăn mì ăn liền. Tất cả đều
phải trải qua một giai đoạn dài, chuẩn bị, o bế, rèn luyện, trau dồi, chỉnh sửa
rồi mới đến một kết quả tốt đẹp. Ví dụ muốn sơn lại một căn nhà củ, người thợ
đầu tiên phải rửa sạch bụi bên ngoài, cạo bỏ lớp sơn cũ, trét lại những lỗ
hỏng, đánh giấy nhám, thổi hết bụi, sơn lót. Tất cả những giai đoạn chuẩn bị
sơn ở trên mất khoản 1 tháng, cuối cùng là sơn lớp mới lên chỉ mất 1 ngày. Học
hành cũng vậy, phải tu luyện nhiều tháng, nhiều năm, rồi mới có một ngày cuối
cùng đi thi để thành tài. Nếu chúng ta hiểu được quy tắc này thì khi làm bất cứ
việc gì, giai đoạn chuẩn bị là giai đoạn quan trọng nhất. Nếu chuẩn bị tốt thì
kết quả tốt, chuẩn bị qua loa, hấp tấp vội vã thì kết quả sẽ xấu và thất bại.
81. Có vấn đều cần giải
quyết mà chỉ biết kiên trì với lý lẻ thì vấn đề càng nghiêm trọng. Phải đối
diện với vấn đề và giải quyết chúng.
82. Làm việc gì, chỉ cần
kiên trì tới cùng, dù kết quả ra sao không quan trọng. Quan trọng nhất là hiện
tại, những việc trước mắt, thấy không thẹn với lòng, với lương tâm là đủ.
83. Luôn có lòng tốt thích làm từ thiện, giúp đỡ, chia sẻ những gì mình có với tất
cả mọi người từ thời gian, công sức, tiền của, vật chất, lời nói ái ngữ, sự
hiểu biết,…
84. Không nên đùa giỡn với tình yêu, đùa giỡn với tình yêu sẽ có ngày bị tình yêu
đùa giỡn lại. Nhân quả vay trả thì phải trả vay thôi.
85. Biết yêu là khổ thì không nên nhảy vào. Đến khi biết rõ khổ là gì thì hối hận
không còn kịp nữa, rút ra đã muộn.Vì một chữ tình mà con người tự nhốt mình vào
nhà lao đau khổ suốt đời, sống trong mộng tưởng về một tình yêu tuyệt đẹp, đến
khi sống chung với nhau rồi mới biết đó là ngục tù. Chữ tình hại người, chữ ái
hại người, nhưng từ cổ chí kim có mấy ai hiểu được nó.
86. Người muốn vượt qua sự thất tình nên tìm không gian yên tĩnh tư duy lại tất cả
mọi việc, chỉ thấy lỗi mình, không tìm lỗi người. Phải thấy được sự thay đổi
của mọi việc sẽ đem đến kết cục không tốt thì mới quên được người kia. Ví dụ:
có thể bây giờ người kia còn trẻ đẹp nhưng sau này thì nhan sắc sẽ phai tàn, da
nhăn nheo, mọi thứ nhũn ra, xệ xuống, thô kệch,... Xét lại những điều tiếp
dưới.
87. Cái điên đảo mê
muội của tình yêu là khi thất tình con người trở nên yếu hèn, nhu nhược tìm đến
rượu, nhịn ăn, nhịn uống, và tự tử. Người có trí không bao giờ dính vào lưới
tình, xem thường nó và thấy rõ tác hại của nó.
88. Trong tình yêu không nên trở thành kẻ thứ ba, tìm hiểu kỹ người mình thích
trước khi đi sâu thêm. Không nên phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, coi
chừng bị đánh ghen. Có gia đình rồi thì không gian díu với người khác. Người
phá hoại hạnh phúc của người khác không bao giờ tìm được hạnh phúc chân thật,
đó chỉ là sự ích kỷ cá nhân, thỏa mãn dục vọng của mình. Người đó sẽ luôn bị
người đời chê bai trách móc, không ngẫng đầu lên được, luôn phải trốn tránh vì
xấu hổ, …
89. Tình bạn, tình anh em, tình đại ca sư muội luôn vô tư, hồn nhiên và vui vẻ.
Muốn biến tình bạn, tình anh em thành tình yêu thì coi chừng sự vô tư, hồn
nhiên và vui vẻ biến mất.
90. Tình yêu phải đến từ hai phía, không quá miễn cưỡng yêu đơn phương, kẻo tự làm
khổ mình.
91. Có
nhiều sự khác biệt trong quan hệ sẽ dẫn đến tình cảm không vững bền: không hợp
tính nhau, sở thích, thái độ, quan niệm sống, sự hiểu biết, trình độ học thức,
kinh nghiệm sống khác nhau,.... Có thể một người thì quá xung động bồng bột,
một người thì quá trầm lặng; một người thì hướng ngoại, một người thì hướng
nội; một người thì bảo thủ, một người thì quá cởi mở; một người thì thích yên
tĩnh, một người thì thích ồn ào náo nhiệt, một người thì thích vẽ, có năng
khiếu về nghệ thuật, còn một người thì không thích; một người thì thích chơi
thể thao còn một người thì không thích vận động; một người quá quan tâm, còn
một người thì quá hờ hững vô tâm; một người quá chú trọng đến sự thành thật
thẳng thắn, còn một người thì luôn dối trá; … Càng tư duy về những sự khác biệt
nhau thì sẽ thấy được hai người không thể miễn cưỡng đến với nhau được, chi
bằng hãy từ bỏ sớm, cả hai sẽ tốt hơn.
92. Nên
tính toán đến khả năng kinh tế tài chánh của mình trước khi có kế hoạch lập gia
đình và sinh con.
93. Con người khổ vì tình,
bởi vì luôn muốn biến người mình thích thành của riêng, muốn chiếm hữu họ. Chỉ
có tình bạn là đẹp nhất.
94. Tình yêu không phải là
sự chiếm hữu mà là sự chúc phúc cho người mình yêu, là sự mang niềm vui và hạnh
phúc đến cho người. Chính vì con người qua ích kỷ cho nên luôn muốn chiếm hữu,
chính vì vậy mà trăm ngàn đau khổ từ đó sinh ra.
95. Tình yêu ích kỷ, chiếm
hữu sẽ luôn đưa đến những kết cục rạn nứt và tan vỡ.
96. Sự đặt nặng tình cảm
luôn là một gánh nặng, sự trở ngại của những ai bị tình cảm chi phối hoặc của
những ai sống trong tình cảm.
97. Khi yêu một người
không nhất thiết phải chiếm hữu mới có được hạnh phúc. Chỉ cần thấy người mình
yêu thương vui vẻ và hạnh phúc là đủ, dù cho có cách nhau bao xa và bao lâu.
Không hiểu rõ điều này sẽ tự làm khổ chính mình và người.
98. Tình yêu làm cho con
người điên đảo, là thuốc độc, thuốc độc làm cho người ta ghiền, nếu như muốn
cai thì cai cũng không nổi, muốn quên thì càng khó. Chỉ có những ai thấy rõ tác
hại của nó thì mới thoát được.
99. Kẻ phàm phu, tục tử
suốt ngày nói chuyện về tình tứ, tình yêu, trai gái, tình dục, ăn, ngủ, danh,
lợi, mua sắm và nói về người khác. Do vậy hãy sống với nhân cách của người quân
tử, ít nói, làm nhiều, làm những việc có ích cho mình, cho người và cho muôn
loài vạn vật khác.
100. Cái vô minh của tuổi
trẻ là luôn mơ mộng, ảo tưởng về một tình yêu đẹp đẽ và lãng mạn. Do vậy hãy
sáng suốt, chớ nên mê muội, đắm đuối vào những tình cảm mù quáng.
101. Không nên mê cờ bạc, cá độ, chơi đề, cho vay nặng lãi, chơi cổ phiếu,…
102. Không nên uống rượu bia, hút thuốc hoặc dùng những chất kích thích khác. Không
lui tới những nơi không trong sáng như quán bia ôm, karaoke ôm, café đèn mờ,
massage,... Rượu không thể giải sầu, càng uống càng sầu. Sầu khổ vì sống không có
lòng yêu thương, tha thứ và buông xả. Người có lòng thương yêu và tha thứ không
bao giờ sầu khổ và không bao giờ mượn rượu để giải sầu …
103. Làm
việc gì sai thì phải biết tha lỗi cho mình và sửa sai ngay. Tự nhắc nhở mình
không tái phạm nữa.
104. Không su nịnh ai, luôn thành thật, thẳng thắn, coi thường danh lợi. "Vàng
tốt không sợ lửa". Người tốt không sợ có người không dùng. Luôn tự trọng.
105. Sống có mục tiêu, mục đích. Người thất bại là người sống không có mục tiêu hoặc
mục đích. Mục tiêu và mục đích sẽ làm cho con người không bao giờ ngã quỵ, biết
đứng dậy đi tiếp, không từ bỏ ước mơ hoặc lý tưởng. Người sống không mục tiêu
hay mục đích là người đã đầu hàng số phận. Số phận nằm trong tay chúng ta chứ
không phải là đã được định sẵn, trên đời này không có định mệnh mà chỉ có nhân
quả. Gieo nhân thiện sẽ được quả thiện, gieo nhân ác sẽ gặp quả báo ác. Gieo
nhân siêng năng học hành sẽ có ngày thành tài; gieo nhân sống không tham lam
trộm cắp, bủn xỉn keo kiệt sẽ có ngày được giàu sang đầy đủ; gieo nhân biết quý
trọng sự sống của mọi người và muôn loài vật thì sự sống của mình sẽ được đảm
bảo tránh được nhiều tai nạn, ít bệnh tật, sống lâu; gieo nhân hay nghi ngờ
người thì sẽ bị chia ly phân tán,…
106. Thất bại không chán nản, tự tử mà phải biết lấy đó làm bài học xương máu, kinh
nghiệm sống để trưởng thành hơn, để bước tới trước và vượt qua.
107. Sự háo thắng làm cho
con người liều lĩnh, sẵn sàng hy sinh bản thân và mọi người xung quanh để đạt
được mục đích. Do vậy chớ để cho dục vọng làm mất đi lý trí và nhân đức của
mình.
108. Chỉ
kết bạn với người tốt. “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” . Dính mắc đến người
xấu thì sẽ bị lây tiếng xấu.
109. Ở
đâu có tổ chức, tập thể, ở đó chắc có sự bất đồng ý kiến, phân chia phe phái,
tranh chấp, đấu đá, bảo vệ ý của mình. Người có trí luôn đứng ở thế trung lập,
tìm cách hòa giải giúp mọi người đoàn kết, chứ không phải bảo vệ ý kiến đúng
sai của bất kỳ phe nào. Nếu không ai nghe theo thì tự mình rút lụi, tránh xa,
không can thiệp vào bất kỳ phe phái nào.
110. Tránh xa người có dã
tâm lớn, kẻ ác và những người xấu.
111. Người sống vì danh
lợi, càng muốn có nhiều quan hệ, càng muốn khuếch trương thế lực thì càng làm cho
người khác sợ, đề phòng và cảm thấy bất an. Tự họ sẽ tìm cách đề phòng và diệt
mình. Ngược lạc, người sống không màng danh lợi, không có dã tâm, đối xử với
mọi người thật lòng, luôn thương yêu giúp đỡ, khoang dung độ lượng, không hẹp
hòi ích kỷ,... thì càng được mọi người kính phục và thân thiện.
112. Con người khi càng lớn
càng mất đi sự hồn nhiên, vô tư và vui vẻ. Tại sao? bởi vì bắt đầu dính mắc vào
danh, lợi, lưới tình và những dục vọng khác. Sống ly dục, ly ác pháp thì tâm sẽ
luôn thanh thản an lạc và vô sự.
113. Trên đời này phải biết
có việc nên làm, có việc không nên làm. Việc cần làm thì nhất định phải làm,
việc không nên làm thì không nên miễn cưỡng.
114. Sống ở đời mỗi người
đều phải trang bị cho mình đức hạnh, kinh nghiệm, trải đời, hiểu người, có tài
và có nghề.
115. Đừng dùng tiền bạc của
cải mua chuộc lòng người, kể cả tình yêu.
116. Không xài tiền hoang phí xã láng, nên tính toán cẩn thận để tránh thiếu hụt
trước sau.
117. Có thời gian thì ngồi
tư duy suy ngẫm mọi vật ở thế gian được tạo thành do nhiều duyên hợp lại, hết
duyên thì tan để rút ra được những bài học quý báo. Ví dụ: tư duy về cái bàn
được tập hợp rất nhiều công sức từ những bàn tay, công sức, mồ hôi, nước mắt,
thời gian, trí tuệ của thợ mộc, thợ điêu khắc, người bán hàng, người chuyên
chở, người trồng cây, do phân, nước, người cưa cây, đẻo cây, bào cây,.... Do
vậy chúng ta hãy sống biết tôn trọng tất cả mọi người ở mọi ngành nghề dù là
người hốt phân, hốt rác,..., biết tiết kiệm mọi đồ vật, không xài phung phí,...
118. Không mua đồ, nhận quà của trộm cắp, cướp giật và không trong sạch.
119. Giữ
gìn vệ sinh sạch sẽ, rửa tay thường xuyên sau khi tiếp xúc với mọi vật,…Nơi ở
hoặc phòng làm việc luôn ngăn nắp, sạch sẽ sẽ giúp cho đầu óc tâm trạng thoải
mái và sáng suốt.
120. Tính cách của một con người cũng được đánh giá qua cách ăn mặc, do vậy nên ăn
mặc sạch sẽ gọn gàng, đầu tóc chải chuốt ngay thẳng. Tránh ăn mặt không bày da
hở thịt, xộc xệch, dơ bẩn, nhăn nhúa,...người thích trang điểm là đẹp, ăn mặc
bày da hở thịt là sự biểu lộ tính tình dâm đãng cho người khác biết.
121. Đi
đứng ngay thẳng ung dung, không vội vã hấp tấp, không chạy hoặc bước nhanh.
122. Giữ
gìn an toàn cho chính mình khi làm việc như đeo khẩu trang, mang bao tay, mắt
kính, nón bảo hộ, giày lao động, khi ra ngoài cũng vậy mang giày dép, đội nón,
đeo khẩu trang, mắt kính, áo quần che thân đầy đủ… Phòng bệnh hơn chữa bệnh,
trời lạnh mặc áo ấm, trời mưa thì mặc áo mưa hoặc che dù, không làm việc quá
sức, thư giản đứng dậy vài phút mỗi khoảng 30’ khi ngồi làm việc trước máy
computer, …. Đi xe thì nên kiểm tra máy móc, nhớt, xăng, thắng, đèn, kính có đủ
và đúng quy định không?, …Về tài chánh nên có một quỹ dự phòng, khi có chuyện
gấp cần đến như bệnh tật, sửa sang nhà cửa hoặc máy móc, đi du lịch, đi chơi,
thất nghiệp,…Nhà cửa khóa chốt cẩn thận, có hệ thống báo trộm, tường cao hoặc
có song sắt ở cửa sổ,…
123. Không nên đi chơi hoặc ra ngoài phố về khuya trễ. Nên rũ ai đó đi cùng mình cho
an toàn.
124. Khi con người cảm thấy
mất an toàn, thì sẽ tìm đủ mọi cách chống trả lại. Do vậy hãy luôn tạo sự an
toàn cho người khác, đó cũng là cách tạo sự an toàn cho chính mình.
125. Làm
việc không nên mất lòng ai, kính trên nhường dưới, không chạy theo danh lợi làm
mất thanh danh và danh dự, nói chung là biết giữ gìn đạo đức nghề nghiệp.
126. Nếu mình đứng ở vị trí
của mình để nhận xét người khác thì sẽ không thể hiểu được nổi khổ của người
khác, do vậy không tránh khỏi những nhận xét sai lầm, dẫn đến làm khổ mình khổ
người hoặc khổ cả hai. Hãy đặt mình ở vị trí của người để thông hiểu người và
xem xét sự vật dưới nhiều góc độ khác nhau.
127. Ra
ngoài làm ăn, tự mở doanh nghiệp công ty nên tính toán kỹ lưỡng trước sau, kiểm
tra mọi yếu tố phát sinh cần giải quyết, không nên chỉ tin một chiều, phải có
kiến thức sâu chuyên môn, hiểu biết thị trường, biết sử dụng nhân lực, tiền bạc
đầy đủ, và v.v… vô số các điều kiện khác. Không vì ham lợi, háo thắng, liều
lĩnh, không có kế hoạch, chỉ nghĩ đến chuyện lợi ích mà quên đi những chuyện
khác.
128. Làm
việc gì phải rõ ràng, tính toán kỹ lưỡng cẩn thận, nên thảo hợp đồng hai bên để
không mất lòng ai.
129. Trong kinh doanh không tránh được sự cạnh tranh, nhưng phải có tình người, đừng
dồn người khác vào đường cùng phá sản. Phải biết nhường nhịn, chia sẻ giúp đỡ
nhau khi khó khăn, không lợi dụng cơ hội để bóp chết người khác. Hại người chỉ
mang đến tai họa cho chính mình mà thôi. Có câu: "Phú quý mà không biết
quên người thì càng thêm phúc"
130. Không nên vì chuyện kiếm tiền mà làm ngày làm đêm, làm sáng làm tối, đem công
việc về nhà, bỏ ăn bỏ ngủ, ăn uống không điều độ, làm việc suốt tuần không ngày
nào nghỉ, …
131. Đeo
đuổi thành công, bất chấp thủ đoạn, mất đạo đức, không để ý đến cảm nhận của
người khác. trước tiên là hại người, sau là hại mình. Có thành công thì thành
công đó cũng không bền. Những người như vậy cần kiểm tra lại nhân sinh quan của
mình.
132. Một nhà quân sự, chính
trị, kinh tế, khoa học,...giỏi không phải chỉ biết đạt được thành công và thắng
lợi mà còn phải biết quý trọng từng sinh mạng, dù là con người, loài vật, cây
cỏ.
133. Không nên đeo đồ nữ trang, trang sức mắc tiền ra ngoài phố gây chú ý cho mọi
người, tạo cơ hội cho kẻ cướp phạm tội và gây thương tích cho chính mình và
người khác. Nên sống khiêm tốn tự nhiên.
134. Tránh xa nơi thị phi,
tranh chấp, những nơi có của cải, vật chất, tiền của hoặc tài sản quý hiếm lạ.
Bởi vì ở nơi đó sẽ có sự tranh giành, cướp và hãm hại nhau,...
135. Không nên chất chứa và khoe khoang với người khác mình có đồ gì vật gì quý,
hiếm, lạ, có một không hai,...Tất cả chúng đều là rắn độc, thuốc độc sẽ giết
hại và đem đến những bất lợi cho chính mình.
136. Dù
thấy bất kỳ vật gì có giá trị ở bất cứ nơi đâu cũng nên tránh xa. Chúng là rắn
độc, thuốc độc sẽ hại mình. Ví dụ: khi thấy vàng, tiền, kim cương ở dưới đất
thì tránh xa, chớ ham lượm lên.
137. Đừng tham nhận những
danh hiệu, bằng khen, sự ca ngợi, ban thưởng, quà,...tất cả đều là thuốc độc.
Chúng là con mồi của kẻ khác biến ta thành nô lệ cho họ và mang đến nhiều điều
bất hạnh.
138. Cho
người khác mượn tiền thì phải tính đến khả năng mất trắng khi người đó không có
tiền trả. Coi như cho luôn. Chứ không vì đồng tiền mà mất luôn tình bạn hoặc
tình cảm gia đình người thân. Vẫn vô tư, vui vẻ và lạc quan coi như không có
chuyện gì xảy ra. Không buồn giận ai, không trách móc ai, bỏ qua và tha thứ tất
cả. Tự an ủi mình rằng "Chắc số mình chưa được hưỡng phước sớm như vậy,
phải trễ hơn một chút".
139. Thiếu nợ một đồng, ăn ngủ không ngon; không trả, suốt đời sẽ không vui. Do vậy
chớ để thiếu tiền người khác.
140. Không nên ham thích thức ăn rẻ, đồ vật rẻ tiền, hàng giá khuyến mãi mà quên đi
chất lượng, coi chừng đồ rẻ là đồ gần hết hạn, lỗi thời, kém phẩm chất, hoặc có
chất độc hại,…
141. Không thức suốt đêm chơi game, coi phim, nghe nhạc,… hoặc làm việc quá sức.
142. Ăn
uống no vừa phải, không ăn quá no, không ăn uống phi thời (thấy gì ăn đó, ăn
không giờ giấc). Ngủ vừa phải, không ngủ nhiều đâm ra lười biếng, ngủ đúng giờ,
dậy đúng giờ. Làm chủ cái ăn, cái ngủ là có thể làm chủ tâm tham của mình.
143. Không ăn chơi trác tán, đam mê tửu sắc quá độ dẫn đến sức khỏe hao tàn, thần
khí suy nhược, tinh thần giảm sút.
144. Hãy
đối xử với người khác cách mà mình muốn người khác đối xử với mình. Mình muốn
người khác yêu thương, tôn trọng, thành thật, bình đẳng, chia sẻ…với mình, thì
mình hãy sống biết yêu thương, tôn trọng, thành thật, bình đẳng, chia sẻ… đối
với mọi người.
145. Chỉ
nhìn thấy lỗi mình, không nhìn lỗi người. Đổ lỗi cho người, nếu người ta đúng
thì họ sẽ bị tự ái, nếu họ sai thì họ sẽ giận dữ và dẫn đến nhiều chuyện tệ hại
khác. Nói chung đổ lỗi cho người chỉ gây thêm hận thù mà thôi. Người biết nhìn
lỗi mình là người có trí tuệ, là người biết nhẫn nhục.
146. Ai
làm gì thì làm, nói gì thay kệ chớ nên tài lanh nhiều chuyện thích nhận xét,
phê bình, phê phán, tranh luận đúng sai, phải trái, hơn thua, để tránh gây ra
hiểu lầm, oán hận, giận dữ trong mọi chuyện về tôn giáo, chính trị, kinh tế,...
biến bạn bè, người thân thành kẻ thù, đánh mất tình thân của bạn bè và người
thân quen biết.
147. Coi
nặng thắng thua, ganh tị sẽ tự mang đau khổ đến cho mình trước. Coi thường
thắng thua, biết sống nhẫn nhục, luôn giữ hòa khí và tìm tòi học hỏi. Lúc nào
chưa thành tài thì vẫn là kẻ thua, kẻ thất bại. Càng giỏi càng khiêm tốn, càng
giỏi càng nhường nhịn, càng giỏi càng khoan dung độ lượng mới đáng quý. Nên
luôn nhớ: "Núi này cao, có núi khác cao hơn".
148. Biết an phận, không tranh giành với ai làm người giỏi nhất, làm lảnh đạo hay
người đứng đầu,...Càng tranh giành thì càng gây thêm kẻ thù và càng làm cho
nhiều người cảm thấy không an toàn, không yên tâm,... Khôn ngoan an phận, không
trèo cao, không cần chứng minh cho người khác thấy mình tài giỏi là cách bảo vệ
mình an toàn nhất.
149. Không
tạo thói quen xấu: nhiều chuyện, mỗi bữa ăn phải có rượu hoặc thích châm biếm
người khác hoặc uống cafe mỗi sáng, hôm nào không uống cafe thì đầu nhức, mắt
hoa, làm việc không tập trung; thích ăn khuya, hôm nào không ăn thì ngủ không
được; ...
150. Người sống không biết thương yêu, giúp đỡ, nhường nhịn, biết ơn, bố thí, chia
sẻ, hy sinh,... cho người khác cũng sẽ không được người thương yêu, giúp đỡ,
nhường nhịn, biết ơn, bố thí, chia sẻ, hy sinh,....
151. "Là của mình, thì
không giành cũng có; không là của mình, có tranh giành cũng không có, muốn giữ
cũng không giữ được". Do vậy không nên sống tranh giành bất kỳ cái gì, vật
gì, người nào với ai, kể cả tình yêu. Tránh xa mọi sự tranh giành là biết đem
sự yên bình đến cho chính mình.
152. Người luôn nhẫn tâm, đánh đập, giết hại, lường gạt, chê bai, nói xấu, chia
rẻ,... người khác cũng sẽ bị người đối xử nhẫn tâm, đánh đập, giết hại, lường
gạt, chê bai, nói xấu, chia rẻ,...lại.
153. Dù
cho cuộc sống có éo le, bị người đời hãm hại khinh thường hoặc bị lừa gạt đến
đâu, cũng không nên giữ trong lòng mà bị ức chế. Sự kiềm nén lòng sân giận, hận
thù chỉ làm tổn hại đến mình. Sự trả thù chỉ đem lại ân oán chồng chất, dẫn đến
thưa kiện và vào tù. Chỉ có lòng thương yêu, tha thứ và bỏ qua mọi lỗi lầm của
người khác mới giúp cho tâm trí mình tỉnh táo và sáng suốt, tâm thanh thản thì
thân sẽ tráng kiện và khỏe mạnh. Hãy quán xét tất cả những thứ đó đều là do
nhân quả. Biết buông xuống thì nhân quả sẽ thay đổi.
154. Cuộc sống tuy khó khăn éo le và đầy thử thách. Những vui buồn, sướng khổ, tích
cực hay tiêu cực, lạc quan hay bi quan, thanh thản hay bận rộn, thiện hay ác
trong cuộc sống đều do tâm mà ra. Không ai làm khổ ai ngoại trừ chính mình.
Không ai có thể đem hạnh phúc đến cho chính mình ngoài mình ra. Người biết cách
sống đạo đức thương yêu và tha thứ, chấp nhận tất cả mọi việc đến với mình với
cái nhìn lạc quan yêu đời. Luôn mong mỏi mọi điều tốt lành cho người khác, thấy
người vui thì mình vui, luôn tư duy tích cực, không bắt buộc ai sống theo ý của
mình, ngược lại, biết sống tùy thuận theo ý người thì cuộc đời này chính là
thiên đàng.
155. Biết chấp nhận những
gì mình không thể thay đổi được thì mình sẽ cảm thấy thoải máy và tốt hơn.
156. Không nên nản chí, hãy luôn kiên trì và bền chí.
157. Không nên tìm hiểu, moi móc chuyện quá khứ, không nên cố tìm đáp án cho những
câu hỏi "có" hay "không", "thật" hay
"giả", "đúng" hay "sai", "phải" hay
"trái" . Dù là chuyện tốt hay xấu, hãy để quá khứ trôi đi. Chỉ cần
sống trong hiện tại và chú trọng mục tiêu của mình. Biết buông xuống hết thì tìm
thấy sự thanh thản trong tâm hồn.
158. Đi ngoài đường
phố khi băng qua đường thấy xe chạy tới nên tránh, nhường cho xe qua trước,
đừng nghĩ rằng mình đúng người sai, đừng nghĩ rằng xe phải nhường người đi bộ.
Bởi vì chúng ta hiểu khi có tai nạn rồi thì chuyện đúng sai không còn quan
trọng nữa mà tính mạng quan trọng nhất. Do vậy hãy luôn nhường tất cả, dù là
đang chạy xe hay đi bộ.
159. Con người thường quá
coi trọng danh dự và tiếng tăm mà bỏ qua sự an toàn tính mạng. Nếu hiểu rằng
khi tính mạng không còn nữa thì danh dự và tiếng tăm có còn không? Do vậy hãy
luôn quý trong sinh mạng. VD: không nên phá thai, không nên sống ích kỷ vì muốn
đạt được mục đích mà có khi phải hại mình, hại người hoặc làm khổ mình, khổ
người.
160. Sống ở đời không
nên để bị rơi vào những thái cực của đúng sai, phải trái, có hay không, chánh
hay tà, đen hay trắng, đẹp xấu, ngon dở, thượng hạ, thắng thua, sang hèn, giàu
nghèo, yêu hận...Cái quan trọng là luôn tư duy mọi việc dưới con mắt thiện:
những suy nghĩ, việc làm hoặc lời nói của mình có làm khổ mình, khổ người và
khổ các loài vạn vật khác hay không? Nếu có thì nhất định không làm, nếu không
thì làm. Đó là con đường trung đạo.
161. Không nên tham gia vào
bất kỳ đảng phái, phe phái, tổ chức,... nào. Giữ vị trí trung lập, khách quan
thì sẽ sáng suốt hơn. Sống độc cư, độc bộ và độc hành giúp con người giác ngộ
được nhiều lý lẻ và tư tưởng mới. Sống trong phạm vi giới hạn của bất kỳ tổ
chức, phe phái nào sẽ bị trói buộc trong những quy tắc chết.
162. Dù ai nói gì, làm gì,
chuyện của người khác để người khác lo, họ có lý do chính đáng để làm việc hay
nói điều đó, ta không nên đứng trên lập trường của mình mà phán xét ai đúng
sai, phải trái. Việc ta nên làm là luôn tư duy thiện, tư duy tốt và tích cực về
những điều họ nói và làm. Biết buông xuống hết thì sẽ tìm thấy sự thanh thản
trong tâm hồn.
163. Dù
có nghe được điều gì về bất kỳ ai, cũng mặc kệ, không nên dính mắc vào, dính
mắc vào cố gắng tìm hiểu thì sẽ làm tâm thêm động mà thôi.
164. "Lấy bất biến ứng
vạn biến". Dù chuyện gì xảy ra, hãy luôn nhắc tâm: "tâm phải bất
động, thanh thản, an lạc và vô sự."
165. Sống không gò bó, luôn
cởi mở, lạc quan, tự do, hồn nhiên, vô tư, vui vẻ, yêu đời thì cuộc sống sẽ có
ý nghĩa.
166. Dù khó khắc cỡ nào đi
nữa cũng không nên đánh mất lòng tự tin. Đánh mất lòng tự tin là đánh mất tất
cả.
167. Người chiến thắng
chính mình là người chiến thắng tất cả. Dù cho 100 trận chiến thắng người khác,
nhưng không thể chiến thắng chính mình thì người đó luôn là người thất bại.
168. Cái khó không phải là
đạt được mục đích, vượt qua khó khăn mà chính là luôn chiến thắng chính mình,
luôn sống ly dục ly ác pháp.
169. Giải thích tức là che
dấu. Người quân tử ngay thẳng luôn đối diện với mọi việc, thành thật biết nhận
lỗi và biết nói xin lỗi.
170. Can đảm đối diện với
sự thật thì sau này không áy náy, hối hận và không bị gánh nặng. Lánh né không
phải là biện pháp.
171. Làm nhiều việc ác, tức
là tự diệt chính mình.
172. Hãy luôn hân hoan vui
vẻ với những việc thiện và những thành tựu của người khác hơn là luyến tiếc tại
sao mình không bằng người, không đạt được, không có được như người khác. Người
biết mở lòng hân hoan vui vẻ là những bậc quân tử.
173. Nên vui vẻ với những
gì mình không đạt được, không có, hoặc có được những cái xấu, cái dỡ, cái rủi,
cái xui. Bởi vì ta biết khi đó người khác sẽ có được những gì người khác muốn,
có những cái đẹp, có những cái ngon hoặc gặp được những niềm vui, hạnh phúc và
may mắn. Hãy sống "vui trên cái vui của người khác", bởi vì chúng ta
biết khi ta có được mọi thứ thì người khác sẽ không có gì và sẽ đau khổ. Nếu
vui trên cái khổ của người thì cái vui đó sẽ không bền và cô độc.
174. Luôn sống vì người,
không vì vinh nhục cá nhân mà quên người. Sống vì dân vì nước, vì bá tánh thiên
hạ, trao ra nhiệt huyết và hình hài của mình, người đó xứng đáng là một hảo
hán, một anh hùng thật sự.
175. Đối với mọi việc đúng
sai, phải trái không cần phải thanh minh, giải thích. Càng thanh minh, giải
thích thì càng lộ ra khuyết điểm của mình. Vàng thật không sợ lửa, trước sau
mọi việc sẽ tự minh bạch.
176. Con người không có sự
lựa chọn được sanh ra từ trong gia đình nào, nhưng có quyền quyết định sự lựa
chọn cho tương lai của mình, là ai, đi đâu, ở đâu, làm gì, làm nghề gì, sống ở
đâu, với ai, học gì,...
177. Nam nhân thà đổ máu
chớ không để rơi lệ.
178. Dù dung mạo ra sao,
xấu hay đẹp, thông minh hay ngu dốt, có tri thức hay không tri thức, có danh
lợi hay không danh lợi, có tôn giáo hay không tôn giáo, chánh hay tà, giàu hay
nghèo, chủ hay tớ, nam hay nữ, con người hay loài vật,...tất cả đều có chung
một điểm, đó là có sự sống. Ai xem thường sự sống sẽ không khác gì là ác thú,
sống trong đau khổ địa ngục mãi mãi.
179. Đường đời gian khổ là
do tự mình bước tới. Chớ nên nương tựa hoặc trông cậy vào ai. Hãy tự tin và
trưởng thành.
180. Không nên cố chấp,
chấp nhất vào giới điều, giới luật, điều răn, nội quy, quy định của các tôn
giáo, tổ chức, ... mà hãy dùng tâm thiện (không làm khổ mình, khổ người và khổ
chúng sinh) để quyết đoán mọi việc.
181. Không nên bàn chuyện,
nhận xét, đánh giá chuyện của người khác đúng sai phải trái. Người có trí chỉ
im lặng và biết lắng nghe từ nhiều hướng, không bao giờ chỉ nghe một chiều.
182. Những gì mắt thấy, tai
nghe, mũi ngửi, lưỡi nếm, sự xúc chạm của tay chân da thịt, hoặc những gì mình
suy nghĩ, chưa chắc là thật. Cẩn thận phân tích và quan sát nhiều góc cạnh.
183. Tận lực giúp
người, cứu người. Không bỏ dỡ giữa chừng.
184. Giúp người không
cần đến sự trả ơn kể cả lời cám ơn. Mang ơn một lần thì phải nhớ suốt đời và
không tính toán.
185. Cái chết chỉ là sự trả
nợ cuối cùng, hãy bình thản ra đi để bắt đầu cho một sự sống mới. Tất cả chỉ là
nhân quả, còn duyên thì còn gặp, có gieo nhân tất sẽ gặt quả, đừng hối tiếc
điều gì.
186.
V.v…
Tóm lại, mỗi người có một hoàn cảnh sống gia đình và xã hội khác nhau sẽ còn có
nhiều cách sống không làm khổ mình rất hay. Chúng ta hãy chia sẻ với nhau những
kiến thức đạo đức và kinh nghiệm sống hay để cùng học hỏi và tiến bộ, giúp cho
cuộc sống của mình và mọi người luôn đầy ắp những niềm vui, tiếng cười và hạnh
phúc.
Theo luật nhân quả, gieo nhân nào gặt quả đó, do vậy nếu chúng ta sống làm khổ người
khác, làm khổ các loài vật khác thì chính chúng ta sẽ bị người khác, bị các
loài vật làm khổ lại. Do vậy sống không làm khổ người và không làm khổ các loài
động vật cũng rất quan trọng.